Ai mà dám mượn xác hoàn hồn?
Nói chính xác hơn, phải là yêu nghiệt phương nào mới đúng.
Sắc mặt Lăng Cửu Xuyên không đổi, hiện tại nàng đâu còn là kẻ vừa mới hoàn hồn, thấy tăng đạo là sợ hãi, vào chùa miếu thì nơm nớp bất an, lo sợ người ta nhìn ra được căn cơ mà bị thiên đạo đánh văng khỏi xác thịt.
Khi đó nàng là vì chột dạ mà sợ, nghĩ ngợi cũng nhiều. Sau này nghĩ lại, nàng mượn xác hoàn hồn là do Thôi phán quan đích thân dẫn nàng lên, chính hắn chọn xác chết này giúp nàng hoàn dương, sổ sinh tử cũng là do hắn chỉnh sửa. Nàng chẳng làm gì cả, nên nếu có bị thiên phạt, cũng không đến lượt nàng – người nên bị là tên quỷ tốt của địa phủ ấy!
Nếu Thôi phán quan biết nàng nghĩ vậy, chỉ sợ nhảy dựng từ dưới đất lên đánh cho một trận tơi bời, được lợi còn giở thói, đúng là hạng tiểu vô lại!
Lăng Cửu Xuyên tuy là mượn xác hoàn hồn, nhưng coi như đã có “giấy phép”, nên không sợ thiên đạo trừng phạt. Điều nàng cần lo, chính là có thể sống trong thân xác này bao lâu – nếu lại chết lần nữa thì… đúng là phiền toái!
Thành ra, khi nghe Cung Thất truyền âm tới tai nàng câu hỏi kia, mặt nàng chẳng lộ chút biểu cảm nào, giả vờ không nghe thấy, chỉ gật nhẹ đầu, coi như đáp lễ lạnh nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play