Lời đe dọa của Lăng Cửu Xuyên, mấy oan hồn còn lại chẳng ai dám chống lại. Dù sao lưu lại dương gian, kết cục chỉ có thể là hồn phi phách tán. Nếu bị nàng bắt, chắc còn tan nát thảm hơn. Mà Tề Hinh Vũ cũng đã gần đất xa trời, xem như mối thù đã được báo, đi thì đi.
Tiểu lệ quỷ ban đầu vẫn còn do dự, nhưng khi nghe Lăng Cửu Xuyên nói rằng với bộ dạng hiện giờ, hôn sự của nàng ta chắc chắn không thành—dung mạo hủy hoại, hôn ước tan tành, từ mây xanh rơi xuống bùn đen—cái cảm giác bị hành hạ ấy, đối với loại người như Tề Hinh Vũ, còn khổ hơn cái chết.
Nghĩ vậy, tiểu lệ quỷ cuối cùng cũng từ bỏ. Chỉ là trước khi rời đi, nàng hỏi Lăng Cửu Xuyên: “Nếu là ngươi, bị người ta hành hạ đến chết, ngươi sẽ làm thế nào?”
Lăng Cửu Xuyên hơi ngẩng cằm, khóe môi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt: “Tất nhiên là không chết không thôi.”
Một nụ cười xóa bỏ hận thù? Quá viển vông!
“Vậy ngươi còn khuyên bọn ta…”
“Các ngươi là các ngươi, ta là ta. Ta là kẻ không sợ hồn phi phách tán, không sợ luân hồi, còn các ngươi thì sao?” Lăng Cửu Xuyên ngắt lời nàng, nói tiếp: “Huống chi, các ngươi chẳng phải đã báo thù rồi ư? Nếu không nhờ các ngươi giở trò, vết thương trên trán nàng ta sao có thể trở nặng đến thế? Đám âm sát kia sao có thể thừa dịp xâm nhập tận phế phủ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play