Diệp Ngọc Châu đỡ Thẩm Chiêu Nghi ngồi ổn định trên thêu tháp trong thiên điện, rồi quét mắt nhìn những người bên cạnh Thẩm Chiêu Nghi, hạ giọng hỏi: "Họ có đáng tin không?"
Thẩm Chiêu Nghi đã tỉnh táo trở lại, gật đầu nói: "Tống ma ma ở lại, các ngươi đều lui xuống đi!"
"Vâng!" Vài cung nữ thân cận từ từ lui ra ngoài.
Diệp Ngọc Châu nhìn Tống ma ma, biết đây là người của mình, liền chỉ vào chiếc trâm phượng tử đàn trên đầu Thẩm Chiêu Nghi hỏi: "Chiếc trâm phượng này là ai đưa cho nương nương?"
Thẩm Chiêu Nghi rõ ràng cũng đã nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, vẻ hoảng hốt thoáng qua trên mặt nhưng lại cố gắng trấn tĩnh nói: "Ngươi là ai?"
Diệp Ngọc Châu không có thời gian giải thích nhiều, chỉ nói: "Dân phụ là thiếu phu nhân của Mộc phủ, Diệp Ngọc Châu. Chiếc trâm phượng trên đầu nương nương là do chính tay dân phụ làm ra, sau đó đã dâng tặng Tĩnh Vương gia. Tĩnh Vương gia hôm nay định mang đôi trâm phượng này tặng Thái hậu, nhưng lại xuất hiện một chiếc trên đầu nương nương."
Diệp Ngọc Châu vừa nói hết lời, Thẩm Chiêu Nghi và Tống ma ma bên cạnh đã tái mặt. Tống ma ma vội vàng đỡ nương nương nhà mình, trong mắt lại thêm vài phần hận ý. Hôm nay may mắn nhờ vị Mộc thiếu phu nhân này tinh mắt nhìn thấy chiếc trâm phượng trên đầu nương nương nhà mình, nếu không lát nữa hậu quả sẽ khó lường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT