Lăng Mặc Phong đang đứng xem cũng thầm nghĩ nữ nhân này có chút đạo hạnh.
Khóe môi Diệp Ngọc Châu khẽ cong lên, của hồi môn mẫu thân nàng để lại đâu thể là đồ tầm thường.
Chẳng qua, nàng đã khéo léo dùng phương pháp công nghệ hiện đại gia công một phen biến nó thành hình dạng của tảng đá phế liệu mà Tam lão gia đổi về, chỉ tạo cho Vân Thần Hoàng một ảo giác mà thôi. Đương nhiên còn có chút công phu nhỏ bé của Tỳ Hưu, "Giả mà thật, thật mà giả, thật mà giả, giả mà thật."
"Vân công tử, đã đánh cược thì phải chịu thua chứ?" Diệp Ngọc Châu cười hỏi.
Sắc mặt Vân Thần Hoàng xám xịt vài phần, sai người bưng ngân phiếu đến tay Diệp Ngọc Châu.
"Vệ Đông, tiếp tục!" Diệp Ngọc Châu vẫy tay với Vệ Đông, Vệ Đông lại khiêng một tảng đá khác đến.
Vân Thần Hoàng vừa nhìn lập tức ngớ người, "Sao lại giống hệt tảng đá lúc trước vậy? Còn cho người ta sống nữa không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT