Diệp Ngọc Châu vừa bước vào thư phòng, Diệp Mặc Hiên đang ngồi trên ghế gỗ tử đàn liền chậm rãi đứng lên. So với lần trước nàng gặp, phụ thân đã thêm mấy phần già nua, hai bên tóc mai cũng vương chút sương trắng.
Nàng từ tốn bước tới hành lễ: "Nữ nhi bái kiến phụ thân!"
Diệp Mặc Hiên nhếch môi, nặn ra một nụ cười: "Châu nhi không cần đa lễ. Hôm nay, vi phụ có một việc quan trọng muốn thỉnh cầu Châu nhi ra mặt giúp đỡ."
Diệp Ngọc Châu vội mời Diệp Mặc Hiên ngồi xuống, nhưng lông mày thì khẽ nhíu lại.
"Không biết phụ thân có chuyện gì cần Châu nhi ra mặt?" Cha mình mà cũng dùng từ "thỉnh cầu," thật khiến nàng bất ngờ. Trong lòng nàng chợt dâng chút cảm khái, thầm nghĩ chẳng lẽ trước kia nàng thay nguyên chủ thu thập đám thân thích cặn bã kia có hơi quá tay?
Thấy Diệp Ngọc Châu thái độ hòa nhã, lòng Diệp Mặc Hiên thoáng yên ổn, song thần sắc lại có vài phần phức tạp. Trước mắt, nữ tử dung nhan rạng rỡ này đã không còn là đứa con gái xấu xí vụng về khiến ông ta mất hết thể diện ngày nào. Tin đồn về nàng ở Thượng Kinh, từng việc từng chuyện đều khiến ông ta kinh hồn táng đảm.
Không rõ mấy tháng qua đã xảy ra chuyện gì mà đứa con gái ngu dại ngày trước lại thay đổi đến vậy. Đáng lẽ ông ta phải cảm thấy tự hào mới phải, nhưng mỗi khi nghĩ đến chính đứa con gái này đã hại chết tiểu thiếp và con gái yêu quý nhất của mình, trong lòng lại dấy lên chút hận ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT