Diệp Ngọc Châu trở lại Bắc Uyển của Mộc phủ khi trời đã lên đèn. Mộc lão phu nhân sai Trương ma ma mang đến cho nàng một bát cháo yến sào để bồi bổ cơ thể, tiện thể khuyên răn vài lời. Đại ý là đứa bé trong bụng ngày càng lớn, thân thể trở nên nặng nề nên tốt nhất là đừng đi lung tung nữa.
Ở Mộc phủ, Diệp Ngọc Châu đã trở nên lì lợm, tự nhiên không sợ những lời cằn nhằn của Trương ma ma. Nàng đều đáp lời đồng ý hết, còn việc có làm theo hay không thì đó lại là chuyện của nàng.
Tiễn Trương ma ma đi, Diệp Ngọc Châu gọi Tuyết Nhi vào thư phòng ở Bắc Uyển. Nhìn nha đầu trông thì mềm mại đáng yêu nhưng lại có vẻ mặt lạnh như băng, nàng không khỏi cảm thấy buồn cười.
Tuyết Nhi làm việc luôn gọn gàng nhanh chóng, nhưng có một điều là nàng không thích cười, luôn ở một mình, không bao giờ chơi đùa hay trò chuyện với các nha đầu khác ở Bắc Uyển. Ngay cả Thảo Hương và Thư Họa đã quen biết với nàng cũng không thân cận được.
"Tuyết Nhi, ngươi đến Tĩnh Vương phủ một chuyến, tìm cách gọi Tiêu Nam đến đây, ta có chuyện muốn nói!" Trong đầu Diệp Ngọc Châu đã có đối sách, muốn điều tra thân phận của Mộ Dung Ngự chỉ có thể dùng chiêu này. Nhưng chuyện này phải làm trong bí mật, vì thực sự không thể nói ra.
Nàng không thể nào loan truyền ra ngoài giang hồ rằng mình mất công sức như vậy để giăng bẫy cho Thế tử Phúc Vương phủ chỉ để lột quần áo của người ta, đúng không?
Tuyết Nhi gật đầu, bước nhanh ra ngoài, khẽ nhún mũi chân bay vút qua bức tường hoa của Bắc Uyển. Diệp Ngọc Châu đứng bên cửa sổ nhìn, không khỏi cười khổ. Nha đầu này quả nhiên là quá mức gọn gàng rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT