Diệp Ngọc Châu sai Tuyết Nhi đặt gói điểm tâm đang cầm trên tay lên bàn nhỏ bằng gỗ mun bên cạnh nhuyễn tháp, rồi nhìn Mộc Niệm Nguyệt đang tựa gối ngồi trên nhuyễn tháp. Cả người nàng sau khi trải qua một biến cố đã hoàn toàn mất đi sinh khí, cảm giác như bị bao phủ bởi bầu không khí trầm lắng.
“Ngọc Châu đến rồi, người đâu, mau mang ghế cho Đại thiếu phu nhân!” Mộc Niệm Nguyệt nói với giọng nhàn nhạt.
Hai nha đầu thô sử vội vàng đặt một chiếc ghế gỗ trắc chạm khắc phủ đệm gấm đối diện nhuyễn tháp. Diệp Ngọc Châu cũng không khách khí với Mộc Niệm Nguyệt, thong thả ngồi xuống ghế.
“Trưởng tỷ thân thể đã khá hơn chút nào chưa?”
Mộc Niệm Nguyệt thở dài, khóe mắt lộ vẻ tuyệt vọng, chậm rãi nói: “Tạm bợ sống vậy thôi! Khi nào chết cũng được!”
Lý ma ma đứng bên cạnh nghe xong không khỏi đau lòng. Theo lý mà nói, Vương gia đã đuổi cả Chính phi ra khỏi Vương phủ, lại sắc phong Đại tiểu thư làm Trắc phi, trong hậu trạch của Vương phủ này gần như đã một tay che trời. Nhưng Đại tiểu thư vẫn không vui, cứ sống héo hon như vậy, không chừng thật sự sẽ...
Bà ấy đỏ hoe khóe mắt, quay lưng lại dùng khăn tay lau đi những giọt lệ đang tuôn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play