Diệp Ngọc Châu liếc mắt nhìn những người xung quanh rồi nói: "Thứ nhất, chuyện của trưởng tỷ nhà ta đã được làm rõ. Quả thực là Triệu ma ma bên cạnh Vương phi đã hãm hại, còn dẫn đến việc Mộc Trắc phi bị sảy thai. Lão yêu bà độc ác chuyên làm những chuyện táng tận lương tâm, hại người này, có đáng giết không?"
Xung quanh im lặng như tờ, rất nhiều người đều chỉ là a dua theo Thế tử gia đến đây để cầu xin Vương gia thu hồi mệnh lệnh, đừng đuổi Vương phi ra khỏi phủ. Giờ nghe vậy mới thấy bên trong chuyện này nước sâu quá!
Một vài người hiểu chuyện hơn đã lùi lại mấy bước.
"Thứ hai," Diệp Ngọc Châu lạnh lùng nhìn Mộ Dung Ngự, "Việc trục xuất Vương phi, sắc phong Trắc phi, các ngươi nghĩ một Mộc gia nhỏ bé như ta có thể lay chuyển được Vương gia sao? Diệp Ngọc Châu ta hôm nay đến đây chỉ để đòi Vương gia trả lại công đạo cho Mộc phủ chúng ta, ta có lỗi sao? Chẳng lẽ nhìn người thân của mình chết thảm trong Phúc Vương phủ các ngươi đó mới là điều đúng đắn sao? Còn việc Vương phi vì sao bị trục xuất, hãy hỏi đương gia của các ngươi là Phúc Vương, ta không có quyền cũng không có nghĩa vụ giải thích điều này! Ta chỉ muốn nói, nước quá sâu, các ngươi cứ hùa theo hò hét cẩn thận mà chết chìm!"
Diệp Ngọc Châu hừ lạnh một tiếng, bước vòng qua Mộ Dung Ngự. Giờ không đi thì còn đợi đến bao giờ? Vừa bước lại đột ngột rụt lại, nàng không thể tin nổi nhìn vào bóng lưng của Mộ Dung Ngự lúc đó.
Tỳ Hưu ngươi đang làm cái quái gì vậy?!!
Lúc này, vòng tay trên cổ tay Diệp Ngọc Châu đột nhiên nóng lên, lẽ nào đã cảm ứng được Đế Vương Tinh? Nhưng ở đây mấy chục người đều họ Mộ Dung, ai mới là Đế Vương Tinh chứ? Ngươi không phải đang nói bừa sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT