Trước khi ngủ, Chiêu Chiêu đọc một quyển tiểu thuyết.

Nam chính Trầm Ngọc tiên quân trong truyện người đủ tuyệt tình cũng đủ lý trí đến cực điểm. Vì thương sinh, vì tam giới, hắn ngược nữ chính đến chết đi sống lại vô số lần, cuối cùng không màn truy thê “hoả tá tràng” nào cũng có thể HE.

Một con dân cuồng nữ chủ như Chiêu Chiêu, đọc xong tức giận đến mức muốn đập sách.

Cô không ngờ mình lại xuyên thư. Xuyên thì xuyên đi, người ta xuyên qua kém cỏi nhất cũng là pháo hôi có tên có tuổi. Còn cô?

Cô xuyên thành... tâm ma của nam chính.

Một thứ vốn dĩ không hề tồn tại trong nguyên tác.

Bản thân Trầm Ngọc tiên quân cũng vô cùng bất ngờ khi đột nhiên xuất hiện... một cái tâm ma.

Hắn lập tức bế quan, định dành chút thời gian điều tra rõ ràng: bản thân kiếm tâm sáng như gương, đạo tâm kiên định, vậy thì tại sao lại sinh ra tâm ma? Huống hồ cái tâm ma kia còn là một nữ tử ăn mặc lố lăng, lời lẽ cổ quái.

Chiêu Chiêu bị hắn tra tấn thê thảm suốt một trăm ngày.

Và đó cũng là một trăm ngày điên đảo nhất trong suốt quá trình tu đạo của Trầm Ngọc tiên quân.

Một trăm ngày sau, Chiêu Chiêu bị "xử lý", Trầm Ngọc tiên quân thuận lợi xuất quan.

Rất tốt. Quả không hổ danh là nam chính có thể ngược nữ chính trăm ngàn lần mà không hối hận, vẫn kiên trì đến cuối cùng để cùng nữ chủ HE - một cao nhân đạo tâm kiên định, nói xử lý là xử lý ngay.

Ngay khoảnh khắc bị tiêu diệt, Chiêu Chiêu nghĩ thầm: Thôi thì coi như giải thoát rồi vậy.

Nhưng ai mà ngờ, bảy ngày sau khi tâm ma bị tiêu trừ, Trầm Ngọc tiên quân mặc kệ cả tông môn gặp đại nạn, cửa ải cấp bách cũng chẳng lo, đột nhiên lại… bế quan.

—— Hắn lại sinh tâm ma.

Tâm ma, là thứ sinh ra từ tà niệm và tham dục của con người, tồn tại bởi sự không cam lòng và những hối hận chôn sâu không dứt.

Chiêu Chiêu không ngờ mình còn có thể sống lại 

Đáng tiếc là sống lại chưa được bao lâu, cô lại bị "xử lý" thêm lần nữa.

Nếu phải tóm tắt cuộc đời cô bằng một câu, thì chỉ có thể là: lặp đi lặp lại một kiếp tâm ma qua đời.

Đến lần thứ tư sắp bị tiêu trừ, Chiêu Chiêu thật sự không chịu nổi nữa.

Chiêu Chiêu: “Quá tam ba bận, tiên quân à, ngươi chơi chưa chán sao?”

Trầm Ngọc tiên quân: “Sợ là… ngươi vẫn luôn phải quay lại.”

Chiêu Chiêu: “Tiên quân à, ngươi có bao giờ nghĩ, ta cứ sống đi sống lại như vậy là vì ta mạng lớn, hay là vì kiếm tâm ngươi lung lay, cho nên mới cứ một lần lại một lần sinh ra ta?”

Trầm Ngọc tiên quân: “……”

Phải rồi, lần đầu xuất hiện còn có thể nói là vô cớ. Vậy mấy lần sau thì sao?

Không ai có thể ngờ!

Có một ngày, Tu chân giới lại chứng kiến Trầm Ngọc tiên quân - người được xưng là kiếm tâm bất động, bàn thạch bất diệt……Vì nuôi dưỡng chính tâm ma của mình, mà để mặc dục niệm quấn thân, từng bước rơi vào mê lộ.

Chiêu Chiêu: “Được rồi, nữ chính không thể cho ngươi một màn hỏa tán tràng, ta sẽ cho. Lần này chúng ta chơi lớn đi! Cái kiểu càng lý trí, càng tuyệt tình, càng không hối hận ấy, phá huỷ mới càng thú vị sao?”

Tâm ma do tà niệm sinh, lấy dục niệm làm gốc × nữ tâm ma × nam tiên quân lý trí lãnh khốc đến cực điểm, hà khắc vô tình.

Cứu viện siêu cấp hỏa tá tràng, tra nam vương cũng phải cắn trúng xương cứng!
# Tiên hiệp tu chân #Tương ái tương sát #Xuyên thư #Thị giác nữ chủ #Chính kịch
Vai chính: Nữ chính - Chiêu Chiêu x Nam chính - Trầm Ngọc tiên quân  Vai phụ:  Khác:

Một câu tóm tắt: Hỏa tá tràng siêu cấp vô địch, ngược đến cùng trời cuối đất.
Lập ý: Dũng cảm khiêu chiến! Ngươi chính là cây gậy đập trời!

Hệ liệt: Đóa cao lãnh chi hoa rơi khỏi thần đàn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play