Từ sau khi Chu Huệ chuyển đến sống trong khu tập thể giáo viên, Lâm Cảnh Lan mấy ngày mới ghé qua một lần. Một phần vì cô bận, phần khác vì trong lòng có chút chột dạ, sợ Chu Huệ phát hiện ra con gái mình đã "thay hồn đổi xác".
Tuy nhiên, cô vẫn để lại đủ tiền và tem phiếu lương thực cho Chu Huệ, còn dặn đi dặn lại rằng đừng để bản thân thiệt thòi.
Tối thứ Sáu, Lâm Cảnh Lan biết tin mình đỗ đầu toàn thành phố trong kỳ thi sơ khảo. Sáng sớm thứ Bảy, cô bị gọi đi nhận lời chúc mừng. Sau một hồi bận rộn quay về trường thì cũng đã quá giờ ăn trưa. Trong căng-tin không còn lấy một món ăn, quầy đồ ăn sạch bóng.
Lâm Cảnh Lan thở dài, tình cảnh bây giờ không thể so với kiếp trước. Vật tư thiếu thốn, cô có muốn trữ ít đồ ăn vặt trong phòng cũng bất khả thi. Giờ lỡ bữa rồi, đành phải ôm bụng đói đến tối.
Không ngờ vừa về đến ký túc xá, Triệu Ngọc Mai đã nói với cô: “Mẹ cậu vừa tới tìm, bảo cậu về là sang phòng mẹ luôn nhé.”
Trên đường đi, trong lòng Lâm Cảnh Lan cứ đánh trống liên hồi. Có phải Chu Huệ đã bắt đầu nghi ngờ điều gì rồi không? Nếu Chu Huệ hỏi tại sao thành tích cô đột nhiên tốt như vậy, cô phải trả lời thế nào đây?
Lòng cô càng lúc càng loạn, đứng nhất thành phố đúng là quá chói mắt. Hơn nữa từ sau khi Chu Huệ chuyển đến trường sống, cô chỉ qua gặp đôi lần. Cô vẫn tự lừa mình rằng cứ tránh mặt thì sẽ không bị phát hiện. Nhưng giờ mới bàng hoàng nhận ra: một đứa con gái bỗng dưng xa cách mẹ, điều đó còn khả nghi hơn gấp bội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play