Trời mùa đông tối rất nhanh. Mười bốn cô gái ngồi vây quanh bàn nướng thịt dê xiên, bên ngoài trời đã sẫm đen, mà trong quán thì ấm áp, sáng trưng.
Mỗi người cầm vài xiên thịt nướng trong tay, từ đầu đến cuối đều rộn rã tiếng cười, khiến khách ngồi bàn bên phải ngoái lại nhìn không ngớt.
Các cô đã chịu đủ áp lực và lời đàm tiếu, nay cuối cùng cũng có một ngày ngẩng cao đầu, được thả lỏng và tận hưởng khoảnh khắc quý giá.
Triệu Ngọc Mai cười nói: “Giờ nghĩ lại, kỳ thi sơ khảo thật ra không khó như mình tưởng. Chẳng qua lúc đó ai cũng căng thẳng, tự ép bản thân quá mức.”
Vương Tình cũng gật đầu đồng tình: “Đúng đấy. Chỉ sai một chút thôi, mà cứ nghĩ đi nghĩ lại, tự mình phóng đại lên. Những câu không chắc làm đúng hay sai, cũng tự quy hết về sai hết.”
Cố Bàn Bàn lại nói: “Tớ mới là căng nhất. Tớ là người cuối cùng trong lớp vượt qua kỳ sơ khảo đấy! Chỉ cần thấp hơn hai điểm là trượt. Trước giờ điểm tớ thế nào, các cậu đều biết rồi. Nếu không có Cảnh Lan, thi đỗ kỳ sơ khảo ấy hả, mơ còn chưa dám mơ!”
Cô hô to: “Ông chủ ơi, cho mười bốn bát bia!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play