Chuyển ngữ:Bạch Liên Hoa.
Chúc Thư An không tự giác nhăn lại mi, nhưng xem Thẩm Kiến Quân căn bản không thèm để ý, cũng thả lỏng một ít: “Cùng này không quan hệ.” Thẩm Kiến Quân giương mắt, xem Chúc Thư An nghiêm túc suy tư bộ dáng, hắn ra vẻ bị thương: “Ta có phải hay không thực nhận không ra người?” Chúc Thư An dừng một chút, tuy không rõ Thẩm Kiến Quân vì cái gì sẽ khổ sở, nhưng vẫn là giải thích: “Ta không phải ý tứ này, chỉ là không muốn để cho người khác nhìn đến loại chuyện này.” Thẩm Kiến Quân hiểu rõ, hắn ngồi dậy, nhẹ điểm hai hạ Chúc Thư An mu bàn tay: “Đừng lo lắng, ta vừa mới đã đi tìm, chúng ta lều trại bên trong không có loại đồ vật này.” ...
Bản chỉnh sửa theo phong cách đam mỹ hiện đại:
Chúc Thư An bất giác cau mày, nhưng thấy Thẩm Kiến Quân dường như chẳng hề để tâm, cậu cũng thả lỏng đôi chút. “Chuyện này không liên quan.”
Thẩm Kiến Quân ngước lên, nhìn dáng vẻ trầm ngâm của Chúc Thư An, anh tỏ ra tủi thân: “Anh tệ đến mức không biết nhìn sắc mặt người khác à, em?”
Chúc Thư An khựng lại. Dù không hiểu tại sao Thẩm Kiến Quân lại tỏ ra buồn bã, cậu vẫn giải thích: “Tôi không có ý đó, chỉ là không muốn người khác thấy chuyện này thôi.”
Thẩm Kiến Quân hiểu ý. Anh ngồi thẳng dậy, gõ nhẹ hai cái lên mu bàn tay Chúc Thư An. “Đừng lo, em. Anh kiểm tra rồi, trong lều của chúng ta không có thứ đó đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play