Chuyển ngữ:Bạch Liên Hoa.
Thẩm Kiến Quân khẽ nhếch môi, giọng nói mang theo ý trêu chọc: “‘Sớm hay muộn’ à? Hay cho một câu ‘sớm hay muộn’.”
Mặc kệ người phía sau, Chúc Thư An đi thẳng lên đỉnh núi trước. Cậu không thấy mệt chút nào, chỉ muốn tìm một nơi thoáng đãng, sạch sẽ để lát nữa có thể nghỉ chân. Lượn quanh vài phút, cuối cùng cậu cũng tìm thấy một phiến đá nhẵn bóng vì có nhiều người ngồi, bèn dừng bước cạnh đó.
Lúc Thẩm Kiến Quân hổn hển leo lên tới nơi, anh thấy Chúc Thư An đang đứng cạnh tảng đá, không ngồi xuống nghỉ mà chỉ lặng lẽ đứng yên.
Nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề, Chúc Thư An nghiêng người, ánh mắt dừng trên khuôn mặt đang mỉm cười của Thẩm Kiến Quân. Cậu khựng lại, vừa định dời mắt đi thì thấy anh bỗng loạng choạng.
Tim Chúc Thư An bất giác hẫng một nhịp. Nếu Thẩm Kiến Quân xảy ra chuyện, e rằng cậu sẽ không lấy lại được nửa bức tranh còn lại. Nghĩ vậy, cậu vội bước tới, nhanh như cắt nắm lấy bàn tay đang chìa về phía mình của anh.
Kéo anh đứng vững trên đỉnh núi rồi, Chúc Thư An mới buông tay ra, quay lại bên phiến đá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play