Chuyển ngữ:Bạch Liên Hoa.
Chúc Kiến Nhân ngồi đối diện hai người, khí thế đã xẹp lép. Ông ta đan tay đặt trên đùi, xoa tới xoa lui hồi lâu mới ấp úng mở lời: “Xin lỗi, vừa rồi tôi nói hớ.”Thẩm Kiến Quân khẽ “ừ” một tiếng, giọng trầm nhưng đầy ý tứ: “Hôm nay là ngày đẹp, tôi không muốn đôi co với ông chuyện cỏn con này. Tôi đến để lấy đồ của Chúc Nhi và đưa cậu ấy về ở với tôi.”Chúc Thư An khựng lại, ánh mắt thoáng ngỡ ngàng. Thẩm Kiến Quân chưa từng bàn chuyện này với anh trước.Thấy Chúc Thư An lơ đãng, Thẩm Kiến Quân nghiêng người, giọng dịu như gió: “Chúc Nhi, em thấy thế nào?”Nghe cách Thẩm Kiến Quân nhỏ nhẹ dỗ dành, Chúc Thư An thở nhẹ, giọng nhàn nhạt nh�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.