Triệu thị qua đời vào lúc nửa đêm, người ở bên cạnh bà không phải chồng cũng không phải con trai, chỉ có Bạch Khanh, Triệu Nữ Oánh và Lý Bang Ngũ.
Bà ra đi rất an nhiên. Trước khi đi, bà nói với Triệu Nữ Oánh: Cô mẫu làm khổ cháu rồi.
Triệu Nữ Oánh không kìm được lòng, khóc nức nở. Nàng rất rõ cô mẫu cũng bất lực trước cuộc hôn nhân Triệu – Lý nhưng ít nhất – ít nhất có người đã chịu nói một lời cho sự bất hạnh của nàng.
Đối với Bạch Khanh, Triệu thị không nói gì cả, chỉ nắm lấy một ngón tay nàng và mỉm cười –
Bạch Khanh cảm nhận bàn tay bà từ ấm dần lạnh đi… Nàng không khóc. Khóc nhiều rồi thành chai sạn, chỉ thấy mệt mỏi, lồng ng.ực nặng trĩu khó chịu. Kiếp này, cứ hết lần này đến lần khác, luôn là nàng đưa tiễn người khác. Kiếp sau nhất định phải để người khác đưa tiễn nàng.
“A Bang –” Bạch Khanh chậm rãi quay mặt lại, gọi con trai, “Con đi báo tang đi.” Trong phủ này chỉ còn lại một mình nó là đàn ông, bất kể nó còn nhỏ tuổi đến đâu đều phải để nó làm.
Lý Bang Ngũ lau nước mắt, gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play