Chiến tranh thì luôn có người chết, bất kể thắng hay thua, đều phải đổi bằng sinh mạng.
Trận Thương Bình từ khi bắt đầu đến khi kết thúc kéo dài gần năm tháng, thắng thua nửa vời. Cuối cùng do nội bộ liên quân chư hầu xảy ra vấn đề, đại chiến mới kết thúc.
Khi hắn hồi quân đi ngang qua đây, vừa vặn gặp trận tuyết đầu tiên của năm.
Bạch Khanh ngồi trên chiếc ghế tre bên suối nước nóng, đôi chân trần ngâm trong làn nước ấm. Thỉnh thoảng nàng ngẩng đầu lên, xuyên qua làn hơi nước bốc lên nhìn người đàn ông cách đó không xa. Hắn đang phát điên trước một khúc gỗ. Từ tối qua trở về, tâm trạng hắn luôn ở trong trạng thái như vậy.
Lôi Thác nói, trận Thương Bình, họ không thua, thậm chí còn hơi nhỉnh hơn nhưng chết rất nhiều người. Trong đó có hai vị ái tướng mà hắn trọng dụng nhất, một người bị trúng tên khắp người như con nhím, người kia thì đầu lìa khỏi xác đều không có kết cục tốt đẹp. Hắn rất đau lòng mà đàn ông lại không giống phụ nữ có thể tùy tiện rơi lệ nên hắn đành phát điên ở đây. Hắn cứ thế phát điên chém nát khúc gỗ cao hơn một người, chắc đủ dùng cho nàng ở đây cả mùa đông rồi, không cần nhờ Đồng tẩu tìm người giúp đỡ nữa.
Bữa tối nàng không gọi hắn, linh hồn hắn vẫn chưa từ chiến trường trở về. Cứ để hắn tiếp tục chiến đấu đi, mệt rồi sẽ biết nghỉ ngơi thôi.
“Lôi Thác, ngươi đi ăn cơm trước đi.” Bạch Khanh treo chiếc đèn gió lên hàng rào gỗ, quay đầu bảo Lôi Thác vào nhà trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play