Nơi Bạch Khanh ở gọi là Thanh Hợp, cách Hà Hạ không xa cũng không gần, nằm ở phía đông nam Hà Hạ, đông bắc Tây Bình và chính tây Nha Thành.
Hai tháng sau khi Lý Bá Trọng rời đi, hai mẹ con Đồng tẩu từ Hà Hạ đến Thanh Hợp, Bạch Khanh lúc này mới biết được một số tin tức về Hà Hạ.
Đồng tẩu nói Tây Viện của vương phủ đã hoàn thành, cả Lý phủ đã dọn vào ở, sân rất rộng rãi, đương nhiên không xa hoa bằng ở Tây Bình.
Hắn còn đi kinh thành một chuyến, nghe nói hoàng đế đích thân phong cho hắn tước hiệu Bắc Vương, cả nhà vui mừng khôn xiết. Hơn nữa bên cạnh hắn còn có thêm một nữ tử tài sắc vẹn toàn lại còn biết múa kiếm, anh vũ hơn nàng, mà lại còn trẻ hơn nàng, mới mười bảy mười tám tuổi thôi.
Ừm, là một độ tuổi đẹp.
Không biết Triệu Nữ Oánh có phát điên không. Vừa đi một người biết hát lại đến một người biết múa kiếm, cả đời nàng ấy dường như không lúc nào yên ổn được.
Ngày ba mươi tháng Chạp, ngày cuối cùng của năm, Bạch Khanh giúp con trai thay quần áo mới. Thằng bé vui vẻ nắm tay Mẫn Mẫn ra ngoài chơi, nàng xưa nay không đặt ra bất kỳ quy tắc gì cho con trai cả. Dù sao thì cũng chẳng còn bao nhiêu năm vui vẻ nữa, sau ba tuổi thứ chờ đợi nó sẽ là những quy tắc nghiêm ngặt như thế nào, không ai có thể đoán trước được. Vì vậy nàng rất buông thả con trai, ít nhất cũng để nó có một ký ức vui vẻ. Khi còn nhỏ nhất định phải sống thật hạnh phúc, lớn lên mới có vốn liếng để kiên cường, mới có tấm lòng rộng mở. Không thể như nàng, đầy rẫy những u ám trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT