Đối với đề nghị của mẹ hắn, Bạch Khanh không đồng ý cũng không từ chối, chỉ cười.
Nàng không tính là con dâu của bà cho nên sẽ không cúi đầu vâng lời mọi sự sắp đặt của nhà chồng nhưng nàng lại là người phụ nữ của hắn, quan trọng nhất là, nàng kính trọng vị phu nhân đoan trang quý phái này, người không dễ dàng khinh thường người khác cho nên nàng chỉ có thể cười.
Nàng có thể hiểu được suy nghĩ và dự định của Triệu thị. Lý Bá Trọng dù sao cũng là thế tử chư hầu tôn quý, hắn phải cưới vợ quý, sinh con quý, hắn còn phải được những quý tộc khác tôn trọng mà tất cả những điều này Bạch Khanh nàng đều không thể làm được, cũng không có khả năng làm được. Người hắn cưới phải là người vượng phu, không phải là người khắc phu như nàng.
Cho nên nàng có thể hiểu được ý tốt của Triệu thị, nếu đổi lại là nàng, nàng cũng sẽ cách ly những người phụ nữ gây ảnh hưởng đến con trai mình, càng xa càng tốt…
Bạch Khanh thật ra rất muốn nói với mẹ hắn rằng nàng sẽ không bám víu lấy con trai bà, bởi vì nàng cũng sợ. Loại đàn ông như vậy chỉ có mỗi bản lĩnh “cướp đoạt”, đến Bồ Tát cũng không muốn.
Nằm co ro ở góc giường, đắp hai lớp chăn lông mà vẫn lạnh đến run rẩy. Mấy ngày nay, kinh thành luôn có gió lớn tuyết rơi, lạnh lẽo thấu xương. Đôi khi nàng rất muốn hắn mau chóng trở về, ít nhất dựa vào người hắn sẽ không lạnh.
“Lạnh thế sao không bảo hạ nhân mang chút than vào?” Vừa bước vào cửa đã thấy nàng co ro như một con thỏ trong tuyết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT