Hán Tây Vương có một người bạn cũ họ Phương, tên là Phương Hợp, nghe nói là một cao nhân ẩn dật nơi sơn dã. Lần này Triệu Chính Thần vào kinh, ông ta cũng đi theo.
Lý Bá Trọng nửa đêm đến Hán Tây Triệu phủ, người đầu tiên hắn gặp không phải là biểu huynh mà chính là Phương Hợp này. Hắn vốn là người khá quý trọng nhân tài nhưng đối với Phương Hợp này lại không mấy thiện cảm, bởi vì cách người này đánh giá người khác hắn không thích, dường như ung dung đứng ngoài cuộc đời xem kịch vậy.
Trên đời này làm gì có cao nhân ẩn dật thật sự? Đã ngồi ở đời quản chuyện đời, còn nói gì đến chuyện cười nhạo thế gian? Có tư cách gì?
Người hầu mời Lý Bá Trọng ngồi xuống, Phương Hợp lại không hề đứng dậy chào hỏi hắn. Xét về lễ nghi, người này quả thật đủ “ngoài đời” vì không hiểu lễ phép.
Ngược lại, khí thế của tiểu đồng áo xanh bên cạnh Phương Hợp lại khiến Lý Bá Trọng khá tán thưởng, bướng bỉnh, kiêu ngạo, đúng là dáng vẻ mà một thiếu niên nên có.
“Bá Trọng, đệ đến rồi à.” Triệu Chính Thần từ cửa bên bước vào, “Nào, để ta giới thiệu với đệ đây chính là Phương Hợp tiên sinh mà ta thường nhắc đến với đệ, còn có tiểu đồ đệ của ông ấy—” Tên của tiểu đồ đệ thì hắn lại không nhớ ra.
“Ta tên là Phương Tỉnh.” Thiếu niên không chút e dè tự giới thiệu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play