Tô Thuấn Khanh nghe vậy thì sững người, kinh ngạc liếc nhìn Đường Tiểu Bạch hai lần.
Nhưng đã có thể được cử đến tiến tấu viện trong kinh, tất nhiên không thể để một đứa trẻ chặn họng được.
Rất nhanh hắn thu lại vẻ bất ngờ, chắp tay xin lỗi Đường Tiểu Bạch: “Là Tô mỗ lỡ lời, nhị tiểu thư vì chuyện này mà chịu khổ nhiều, phủ Yến Quốc công tất nhiên trong sạch.” Giọng điệu chuyển nhẹ, hắn mỉm cười nói tiếp, “Chỉ là tiến tấu  Trấn Châu viện do Đô đốc Trấn Châu kiêm Thường Sơn quận vương chủ quản, vốn là công phủ.  Triệu tướng quân cũng sẽ không tùy tiện lục soát phủ Kinh Triệu hay huyện Vạn Niên mà không có lệnh chứ?”
Lý lẽ này thì không sai vào đâu được. Đường Tiểu Bạch hài lòng ngậm miệng.
Tự nhiên lôi phủ Yến Quốc công nhà nàng vào làm gì? Nàng còn đặc biệt dẫn Bình Dương công chúa đến phá rối cơ mà.
Nhưng Bình Dương công chúa này ngoài gương mặt rất ra dáng kẻ gây rối ra thì lúc này lại chẳng giúp ích được gì. Roi ngựa quét thẳng trong không khí, chỉ vào Tô Thuấn Khanh: “Ta, Bình Dương, muốn vào tiến tấu viện của ngươi, còn cần thánh chỉ?”
Lời vừa dứt, bầu không khí  đông cứng lại, ngay cả đầu mũi kích trong tay đám cấm vệ cũng dường như sáng loáng hơn vài phần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play