Gió xoáy mang theo những hạt cát nhỏ đánh vào người, có một trận gió khá mạnh thổi tới, ngay cả mắt cũng không thể mở.
Cánh đồng hoang và rừng rậm không giống nhau, dù mùa đông nhưng gió trong rừng rậm cũng không mạnh lắm, tất cả đều bị chắn bởi cây cao, chỉ có những tiếng vù vù của những cơn gió nhỏ, khi trở lạnh trời sẽ bắt đầu có tuyết, từng lớp bao phủ khu rừng, lạnh lẽo lại ẩm ướt, yên tĩnh mà vắng vẻ.
Nhưng ở đây khác ở chỗ, nhiệt độ vẫn còn rất thấp, trên mặt đất vẫn chỉ có sương muối mà không có tuyết, gió lạnh gào thét một cách liều lĩnh. Quan trọng nhất là bên trong vừa lạnh vừa khô, đi một vòng trên đồng bằng, da mặt cũng muốn nứt ra. Mỗi lần Tống Hứa trở về, đều phát hiện môi bản thân bị nứt nẻ, liếm một cái cũng có thể chảy máu.
Mỗi ngày Tống Hứa chạy ra ngoài, đều sẽ chạy xa hơn một chút, cô muốn xem xem đằng xa phía trước liệu có nơi nào tốt hơn để Ô Mộc có thể ngủ đông không.
Cô đang đi bên ngoài, hiếm khi nhìn thấy những sinh vật sống, nhưng hôm nay khi ra ngoài không lâu, lại nhìn thấy một cái bóng lơ lửng trên bầu trời, xa quá cũng không thể thấy nó đang ra sức vỗ cánh trong gió, dường như muốn vật lộn với gió vậy, có điều đôi cánh còn hơn yếu ớt, bị gió lớn thổi đến  xiêu xiêu vẹo vẹo.
Tống Hứa nhìn một lúc, cảm thấy nó giống như một con đại bàng.
Nó là muốn kiếm ăn à? Nhớ đến trải nghiệm bị đại bàng săn mồi trên đường đi, Tống Hứa nhặt một vài viên đá để đề phòng. Nếu có can đảm bay xuống thì cô sẽ đập nó, trên mặt đất không có gì, chỉ thừa đá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play