Trận tuyết lớn tối qua đã ngừng, sáng sớm tinh mơ lại đến.
Tống Hứa chất đống những nhánh rễ cây cứng dễ cháy lên đống lửa, ngồi cạnh đống lửa cắt xén một mảnh da lông quấn chặt tay và chân, đeo lên eo những thứ nhỏ nhắn tự chế, sau cùng choàng lên một mảnh áo khoác da gấu, đẩy cánh cửa gỗ bước ra khỏi hang đá.
Khu rừng này là lãnh địa của Ô Mộc, thỉnh thoảng hắn sẽ lượn lờ vùng bìa rừng, Tống Hứa đi theo bên cạnh và gần như đã thông thuộc phạm vi địa bàn của hắn.
Sau khi mùa thu sang, rắn yêu hầu như không rời khỏi khu vực gần hang đá, và đương nhiên không ra rìa lãnh thổ của hắn trong một thời gian dài.
Hôm nay ra ngoài, Tống Hứa chuẩn bị cho cuộc dạo quanh chỗ bìa rừng.
Sự lo lắng của rắn yêu đối với cô cũng giống như sự quan tâm sâu sắc của phụ huynh dành cho con cái vậy, lòng tốt này thật đáng cảm động, ngoan ngoãn nghe lời hắn thì không nên làm thế này.
Bây giờ nơi đây không chỉ là địa bàn của Ô Mộc mà còn là nhà của cô, mặc dù biết chắc rằng sẽ có rất nhiều người lạ đến nhà mình, cho dù ra sao đi chăng nữa cô cũng không thể không làm gì hay chỉ trốn trong hang chờ họ rời đi hết được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play