Trong phần ký ức được kế thừa của Tống Hứa, nguyên thân sẽ giảm bớt các hoạt động vào mùa đông, ngủ trong hốc cây, không sôi nổi như những mùa khác. Nhưng mùa này cô “ngủ đông” không giống như rắn ngủ đông, sóc không thể chịu như rắn, sóc sẽ thức dậy thường xuyên trong suốt mùa đông, sẽ ăn uống, và ra ngoài hang vận động.
Nhìn lại cuộc sống mùa đông những năm trước của nguyên thân, còn chứng kiến nguyên thân lần lượt sống trong hai bộ lạc nhỏ, có những thú nhân sóc không cùng chủng loại với cô thậm chí còn không ngủ đông, vẫn có thể hoạt động với bộ lông dày, nghe nói đó là một chủng di cư từ trong những khu rừng xa hơn.
Chủng loại không giống nhau, tất nhiên cũng có loại thú nhân sóc tìm một hang ổ và chui vào hốc cây, tích trữ một đống thức ăn, thức dậy thì ăn uống trong hang, ăn xong lại ngủ.
Nhưng Tống Hứa không được vậy, cô là người không thể ở yên một chỗ, thỉnh thoảng phải ra ngoài hóng gió, cả mùa đông chỉ ở trong hang không thể ra ngoài thì khác nào cô đã chết!
Ô Mộc khuyên răn: “Mùa đông, nguy hiểm.”
Đương nhiên Tống Hứa không thể lập tức gật đầu thề cam đoan không đi ra ngoài, nếu như cô nghe lời như vậy, cũng không đến nỗi bố cô thường xuyên tức giận.
Cô không hề sợ sệt, trái lại nảy sinh sự tò mò với từ “nguy hiểm” mà Ô Mộc nói, điều gì khiến Ô Mộc quan tâm như vậy, phải nhấn mạnh nguy hiểm hai lần?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play