Chu Đình Đình không nhịn được cười, “Anh thật sự là cả người toàn thịt hèn, nói chuyện tử tế với anh mà anh lại không vui, nhất định phải tôi mắng chửi anh mới thích sao?”
"Không," Hoắc Thanh Minh cũng cười, “Chỉ cần người đó là em, thì em thế nào cũng được.Em muốn đánh, muốn mắng, thì anh sẽ chịu đựng. em nói lời ngon tiếng ngọt với anh, thì anh thật sự không biết nên phản ứng như thế nào, hay là, em dạy anh?”
Chu Đình Đình: “...”
Thật sự, cô đúng là nói nhảm với Hoắc Thanh Minh.
Liếc xéo Hoắc Thanh Minh một cái, cô lại chuyển chủ đề, “Muốn đưa họ hàng đến đây, chủ yếu là tôi thấy, bây giờ chính sách đã nới lỏng hơn rất nhiều. Trước đây, thật sự làm gì cũng không an toàn bằng công nhân và làm ruộng. Nhưng, bây giờ khác xưa rồi, bây giờ ra ngoài lăn lộn, biết đâu lại có thể tìm được một con đường mới.”
Hoắc Thanh Minh gật đầu, “Anh ủng hộ em.”
Anh cũng không phải là người chỉ biết công việc, chuyện của người khác anh không biết, nhưng chuyện của Chu Lập, anh vẫn rõ ràng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play