Nói xong, Ngưu Miêu Điều lấy ra một cuộn tiền từ trong túi áo, “Cái này cho anh, sau này đi mua thức ăn gì đó, thì dùng. Như trứng gà, cá, thịt gà gì đó, chỉ cần gặp, bất kể bao nhiêu tiền, có thể mua thì cứ mua về, nhà tôi nhìn thì không ra gì, nhưng ăn uống vẫn có thể đáp ứng được.”
Câu nói này thật sự rất khiêm tốn.
Tống Tụng chớp chớp mắt, nhìn số tiền, có chút do dự, “Chuyện, chuyện này không ổn lắm đâu.”
"Không có gì không ổn cả," Ngưu Miêu Điều bình tĩnh nhét tiền cho anh ấy, “Tay nghề nấu ăn của anh rất tốt.”
“Thật sao?”
Tống Tụng ngây người, cầm tiền trong tay, nghe thấy lời khen của Ngưu Miêu Điều, không nhịn được, nước mắt rơi xuống, “Cô là người đầu tiên đối xử tốt với tôi như vậy. Cũng là, người đầu tiên khen tôi nấu ăn ngon.”
Ở nhà anh ấy làm tất cả mọi việc, gần như là quán xuyến hết tất cả công việc trong nhà. Nhưng dù vậy, anh ấy cũng không nhận được bất kỳ sự đối xử tốt nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play