Phùng Tứ đang run rẩy, Chu Đình Đình nhìn Phùng Tứ, lại nhìn mẹ Phùng, bắt đầu "thêm dầu vào lửa": "Xem đi, tôi không biết rốt cuộc cậu muốn giấu giếm điều gì, nhưng mà, bây giờ cậu còn ở đây, họ đã bắt đầu bôi nhọ cậu rồi, đợi đến khi cậu thật sự bị đưa đi thì sao?
Cậu trở về, còn ra dáng người không? Chậc chậc chậc, dù sao tôi thấy, họ đều không phải người tốt, rốt cuộc cậu muốn giấu gì chứ?"
Mẹ Phùng khinh thường nhìn Chu Đình Đình: "Là thanh niên trí thức Chu phải không? Tôi nghe nói cô sinh được hai đứa con gái rất đáng yêu, đã làm mẹ rồi, còn "hoang dã" như vậy sao? Chuyện nhà ai cũng muốn xen vào, chẳng lẽ không thấy mình "lo chuyện bao đồng" quá rồi sao?"
Chu Đình Đình nhướn mày: “Nhà cô ở ven sông Hoàng Hà à? Quản rộng như vậy?”
"Không phải cô xen vào chuyện nhà tôi trước sao?" Mẹ Phùng như vẻ mặt vô tội: “Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi, thanh niên trí thức Chu sẽ không giận chứ.”
"Ồ," Chu Đình Đình mặt không đổi sắc: "Nhà tôi ở ven sông Hoàng Hà, tôi đúng là "quản rộng". Tôi đúng là giận rồi, cô định làm gì?"
Mẹ Phùng: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT