Thím tư lo lắng, đuổi theo phía sau hét: “Con bé này tuy không đáng yêu, nhưng cũng thật đáng thương, tội không đáng chết, Đình Đình, chúng ta nhẹ tay chút ~”
Lưu Loan Loan: “...”
Cảm ơn bà thím tốt bụng mà tôi chưa từng gặp mặt.
Kéo cô ta ra ngoài, Chu Đình Đình nói với cô ta một câu rất đơn giản: “Cô nhớ kỹ một điều, người nghèo sợ người hung dữ, người hung dữ sợ kẻ liều mạng, chuyện này, người khác không giúp được cô, cô phải tự dựa vào chính mình.”
Nói xong, Chu Đình Đình xoay người bỏ đi, đóng cửa lại, để Lưu Loan Loan ở bên ngoài.
Cô có thể chỉ điểm một câu này, đã là nhân từ đến cùng rồi.
Còn nữa, không có nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play