Đã la hét đến mức này, Chu Uy Mãnh trong nhà cũng bắt đầu gầm gừ sau cánh cửa, cố gắng dọa người bên ngoài.
Thím tư vội vàng đi vào: “Ôi chao, sao rồi? Đứa nhỏ có bị đánh thức không?”
Gân xanh trên trán Chu Đình Đình giật giật, nghiến răng nói: “Bây giờ vẫn chưa tỉnh, nhưng sắp rồi.”
“Thím đi, thím đi xem sao!”
Thím tư vội vàng chạy ra ngoài, không bao lâu sau bên ngoài liền vang lên giọng nói của bà: “Mấy người nhỏ tiếng chút, đứa nhỏ vừa mới ngủ! Đừng làm ồn đánh thức con bé!”
Không nói thì thôi, càng nói, đám người bên ngoài càng làm ầm ĩ hơn.
“Là chột dạ rồi chứ gì, lấy con nít ra làm gì! Tôi thật sự cười chết mất!!!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT