Hoắc Thanh Minh ngây người, nhìn Chu Đình Đình nước mắt lưng tròng, nói cũng không nên lời.
Còn hỏi han gì nữa?
Người vẫn bình an vô sự, chẳng phải là tốt rồi sao?
"Ôi chao, tổ tông nhỏ của anh," Hoắc Thanh Minh không còn quan tâm gì nữa, giật con lợn từ tay Chu Đình Đình, thuận tay ném vào sân, bế Chu Đình Đình lên như bế trẻ con.
Thuận chân đá cửa vào, lại cài then cửa.
“Em khóc cái gì? Cho dù có khóc, cũng nên là anh khóc chứ.”
Chu Đình Đình không chịu nổi nữa, càng nghĩ càng tủi thân, cộng thêm mang thai, nội tiết tố không ổn định, có chút không khống chế được cảm xúc, lúc đầu còn giả vờ, sau đó thì khóc òa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT