Phan Dao im lặng, bây giờ cô ta coi như đã biết thế nào là lời nói đáng sợ.
Hơn nữa, hoàn toàn không gặp được Hoắc Thanh Châu, cho dù Phan Dao có bao nhiêu kế sách, cũng là đấm vào bông.
Vô dụng.
"Sợ rồi, mẹ," Phan Dao mệt mỏi, “Con đã rất mệt rồi, mẹ có thể đừng nói con nữa được không?”
"Con tưởng mẹ muốn nói con sao?" Trong lòng mẹ Phan khổ sở, nhớ lại năm ngoái, con gái lúc đó vẫn là người gặp người thương, hoa gặp hoa nở.
Nhắc đến cô, ai cũng phải giơ ngón tay cái lên.
Ai nhìn thấy Phan Dao, cũng đều ghen tị bà ta có một cô con gái như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play