Ấp úng nửa ngày, bà ta không nói được chữ nào, Chu Đình Đình chậm rãi lấy một chiếc giày vải từ sau eo ra, vung tay lên, giơ tay lên là một cái.
“Chát~”
Một tiếng giòn tan, làm đại đội trưởng cũng run lên.
Ừm, con nhỏ này giống như pháo, không châm lửa cũng có thể nổ, châm lửa rồi sẽ nổ chết người.
Giày vải đánh vào mặt có tiếng xé gió, rơi xuống cũng rất giòn giã: “Câm rồi à? Vừa rồi không phải kêu gào rất sung sướng sao? Tôi hỏi bà, bà không nghe thấy sao?”
Ông Hoắc cũng ngẩn người, run rẩy nói: “Cô, cô bất hiếu!”
Chu Đình Đình có chút bực bội: “Ông đừng vội, tôi đánh bà ta xong rồi sẽ đánh ông!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT