Chu Đình Đình quang minh chính đại lười biếng một chút: “Có nhớ em không?”
Hoắc Thanh Minh cụp mắt xuống, cúi người, hôn lên mí mắt Chu Đình Đình: “Nhớ em, nửa đêm nhớ em đến mất ngủ.”
“Lưu manh.”
Chu Đình Đình cười khúc khích: “Đúng rồi, em còn có chút đồ, là lúc trước chị Nguyệt Oánh đến đưa cho em.”
Không nhắc đến đồ, Hoắc Thanh Minh suýt nữa quên mất, mình cũng mang theo gói đồ đến: “Anh cũng mang theo chút đồ, em cũng cất đi.”
Thấy bốn bề vắng lặng, Hoắc Thanh Minh hạ giọng: “Cố lão và mọi người đều đã được sắp xếp ổn thỏa, em yên tâm đi.”
Chu Đình Đình chớp mắt, có một khoảnh khắc mơ hồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT