Nhìn Chu Đình Đình hoạt bát, bà Lương mỉm cười.
Thẩm Nguyệt Oánh cũng vui vẻ không thôi: “Sao nào? Giờ cô còn vui vẻ quên cả lối về rồi à?”
Đó chắc chắn là giả.
Ở đây chỉ có thể nói là điều kiện không đến nỗi gian khổ khiến Chu Đình Đình phải rơi nước mắt, nếu nói là thoải mái, chắc chắn vẫn là ở nhà thoải mái hơn.
Nhưng Chu Đình Đình không nói.
Chỉ cười hề hề: “Chị Nguyệt Oánh lại trêu tôi rồi.”
Còn về phần Hoàng Phiên Nhiên…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT