Người này người kia thay phiên nhau dò hỏi.
Vương Phượng Hà lúc đầu còn cười đáp lời, sau đó thì không vui nữa.
Dù sao thời tiết lạnh, nói chuyện nhiều là phải nuốt không ít gió lạnh vào bụng.
Chỉ tiếc là, người ta cũng không có hành động quá khích, khiến Vương Phượng Hà muốn xử lý người ta cũng không có lý do.
Haiz, khó chịu.
Hoàng Phiên Nhiên nhìn ra, nín cười: “Chúng tôi cũng không biết trưa ăn gì, cái này phải xem thanh niên trí thức Chu của chúng ta có thu hoạch gì đã.”
Vừa mới làm cơm xong không lâu, Chu Đình Đình đã dẫn Chu Mỹ Mỹ lên núi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play