Mùi thơm của bữa trưa như vẫn còn vương vấn trên đầu lưỡi, bà ấy tặc lưỡi, nuốt nước miếng: “Cũng được! Chỉ là còn lại những thứ này…”
Đại khái đã dọn dẹp xong, nhưng vẫn còn không ít thứ linh tinh.
Chu Đình Đình không chối từ nhận nhiệm vụ, sau đó quay đầu ném nhiệm vụ vào tay đại đội trưởng.
Đại đội trưởng: “?”
Ông ấy có vẻ mặt hoang mang: “Tôi cũng phải làm việc sao?”
Chu Đình Đình nói rất tự nhiên: “Chú à, sao chú không nói chú cũng phải ăn cơm?”
Đại đội trưởng: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT