Phan Dao thật sự sắp sụp đổ rồi, cô ta đã hơi hối hận khi chọc vào Chu Đình Đình, đây chính là một miếng cao dán chó sống, dính vào rồi, sẽ không bao giờ gỡ ra được nữa.
“Cô đang nói đùa gì vậy!”
Chu Đình Đình cảm thấy đầu óc Phan Dao bị cửa kẹp, dù không bị cửa kẹp, cũng bị lừa đá một cú trời giáng, “Nếu cô thật sự bị trừng phạt thích đáng, bây giờ cô đang ăn cát ở Đại Tây Bắc, còn có thể để cô về nhà, đừng nói giỡn nữa.”
Chu Đình Đình hít sâu một hơi, nhìn trời sắp sáng bên ngoài, thở dài, “Thời gian thật sự không còn sớm nữa, tôi nên về nhà rồi, nhớ lời tôi nói, đừng tố cáo tôi, nếu không tôi sẽ đến tìm cô nói chuyện mỗi ngày.”
Khiến Phan Dao sụp đổ xong, Chu Đình Đình rất kiêu ngạo phủi mông rời đi.
Đại Miêu đã đợi đến buồn ngủ, vùi đầu vào trong tuyết, chổng cái mông to lên, không còn chút hình tượng nào.
Chu Đình Đình: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT