Cô lại gần, “Ông ơi, ông muốn đổi lấy gì?”
Ông lão nhìn Chu Đình Đình, mừng rỡ, “Tôi muốn gạo, muốn bột mì.”
Hai thứ này dễ nói, “Ngoài cái này, ông còn gì nữa không?”
"Không còn gì khác," ông lão có vẻ mặt bi thương, “Nếu không phải nhà tôi túng quẫn, thì tôi tuyệt đối sẽ không mang mấy thứ quý giá này ra bán.”
Chu Đình Đình có thể hiểu, nhưng nói trắng ra là đồ vật là chết, con người là sống, đồ vật mất rồi thì mất rồi, cùng lắm sau này lại kiếm thêm.
Người mất rồi, thì thật sự là mất tất cả.
“Gạo, bột mì tôi đều có, ông định đổi vòng tay này lấy bao nhiêu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT