Nói thật, nhiều thanh niên trí thức xuống nông thôn như vậy, trừ cô là người kỳ quặc, 99% còn lại đều mong mỏi được trở về thành phố.
Không đúng lắm.
“Nhưng tôi nhớ trước đây cô cũng muốn về thành phố mà?”
Hoàng Phiên Phiên nhún vai, “Cô tự nói mà, đó là trước đây. Trước đây là trước đây, bây giờ là bây giờ, sao cô có thể dùng ánh mắt của trước đây để nhìn nhận tôi của hiện tại chứ?”
Chu Đình Đình: “!”
Ngụy biện.
Xem cái miệng lưỡi lanh lợi này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT