Bà cất chiếc áo bông đã may gần xong, chỉ còn phần hoàn thiện, vỗ vỗ bụi trên người, phất tay nói: “Bọn nhỏ, đừng đứng nhìn nữa, bảo cha các cháu xuống hầm băng, lôi thịt hươu sao của chúng ta ra! Sáng nay gói sủi cảo!”
Nhà họ Lương hân hoan phấn khởi, bên cạnh còn không biết ai nói thêm một câu, “Ây da, có nên gọi Tiểu Chu đến đây không nhỉ, dù sao cũng có quan hệ, cùng đến đây mà.”
"Đúng vậy," nói xong người phụ nữ đó liếc nhìn trời mưa bên ngoài, “Hay là đợi một chút đi, mưa to như vậy, ra ngoài sợ bị ngã đấy.”
Bà Lương nghe ở bên cạnh, trong lòng ấm áp.
Con dâu đều tốt, con trai ai dám không tốt, không cần con dâu nói một tiếng, bà sẽ tự mình đánh gãy chân nó!
Trong lòng thoải mái, bà liền nói tiếp, “Không gọi nó, gọi nó làm gì, con bé lười biếng đó, gọi đến không quen biết cũng không thoải mái, đứng đó như con gà mùa thu vậy, ủ rũ, chán chết. Đợi chúng ta gói xong, đưa cho nó ba bốn chục cái là được rồi, để nó tự mình ăn cho đã!”
Mấy nàng dâu ngẩn người, sau đó cười nói, “Vẫn là mẹ hiểu tính cô ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT