“Em thật sự quên tôi rồi sao?” Người đàn ông nhướng mày, không thể tin được, “Tôi là Nước Mũi đấy.”
Hoàng Phiên Nhiên: “…”
Không biết tại sao, đột nhiên không tức giận nữa.
Cái tên này, còn kinh tởm hơn tên của cô ấy nhiều.
Nhưng mà, Nước Mũi.
Hoàng Phiên Nhiên lập tức trừng lớn mắt, “Là anh à.”
Người đàn ông cười, vén tóc hơi dài của mình lên, lộ ra vết sẹo trên trán, oán trách: “Em thật vô lương tâm, vậy mà thật sự quên tôi rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play