Hoắc Thanh Minh cau mày, “Tôi không cầm theo hạt dưa.”
Nếu anh không nhớ nhầm, lúc Chu Đình Đình xem kịch rất thích ăn hạt dưa.
Nhưng anh không có thói quen mang theo hạt dưa bên mình, vì vậy chỉ có thể đứng nhìn.
Ông Hoắc: “…”
Lúc này, ông ta thật sự hối hận rồi, tại sao lại bị ma ám mà lừa anh về, để người như vậy ở bên ngoài, biết đâu ông ta còn sống thêm được vài năm.
Sự việc đã đến nước này, ông Hoắc cũng không muốn nói những lời vô nghĩa với Hoắc Thanh Minh nữa.
Rất thẳng thắn nói rõ mục đích chuyến đi này, phơi bày trước mặt Hoắc Thanh Minh, “Mày cũng biết tao rồi đấy, không có việc gì thì không đến Tam Bảo Điện, tao gọi mày về có chuyện gì, mày có thể đoán được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT