Bức tranh này cần thêm một thời gian để hoàn thiện chi tiết, Phó Sầm nhấc nhóc con lên, háo hức đi ăn món ngon do chính tay nhóc làm.
Đến phòng ăn, Thẩm Tư Cố lo lắng nắm chặt hai bàn tay nhỏ bé, sợ mình làm không ngon sẽ bị ba dượng cười chê, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng đáng yêu, hoàn toàn không biết những suy nghĩ nhỏ bé này đều bị Phó Sầm nhìn thấy.
Phó Sầm vốn xuất thân từ cô nhi viện, không ai hiểu rõ hơn cậu rằng những đứa trẻ không có cha mẹ bên cạnh luôn rất nhạy cảm. Chúng thích được khen ngợi, thích sự chú ý của người lớn dồn vào mình.
Cố Cố ngày nào cũng tràn đầy năng lượng, chạy nhảy khắp nơi, thực ra cũng có một phần lý do là muốn gây sự chú ý của người lớn.
Đứng trước bàn, Phó Sầm cố ý làm mặt lạnh suy nghĩ, nhóc con càng thêm căng thẳng. Khi không khí có chút ngưng trệ, Phó Sầm khoa trương há to miệng thành hình chữ "O", xoa đầu nhóc con một cái, không tiếc lời khen ngợi hết lời: "Vừa nãy thơm đến mức ba ngây người ra luôn, Cố Cố thật có năng khiếu!"
Sự thay đổi đột ngột khiến nhóc con không hề chuẩn bị trước, khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng chốc đỏ bừng, ngượng ngùng đáp: "Đâu có đâu ~"
Phó Sầm khi ở cạnh trẻ con thì vô cùng thoải mái, cậu không cần lo lắng mình nói sai câu nào, làm sai động tác nào, cũng không cần đoán ý nghĩ của người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT