Tấm bia đổ nghiêng sang một bên, đất cũ đất mới lẫn lộn thành một đống. Phần mộ đã từng sạch sẽ gon gàng giờ phút này bỗng lộn xộn bừa bãi.
A Ân cơ hồ là dùng hết sức mới kiềm chế được cơn phẫn nộ trong lòng, sắc mặt nàng bình tĩnh, nàng ngước nhìn Tạ Thiểu Hoài, một bộ mưa giông trước bão tố. Hắn chưa bao giờ thấy qua nàng như vậy, không biết phải làm sao, nhưng chợt nghĩ tới vị hầu gia kia.
Chân hắn run rẩy, lắp bắp nói: “Ta…Ta…”
Tùy tùng đứng xung quanh lại nhìn hắn với ánh mắt như hổ rình mồi, hắn lại càng thêm hoảng sợ, nói được nửa chữ liền quên lời.
Nàng hỏi: “Đã có ai tới đây?”
Tạ Thiểu Hoài kiềm chế cơn run rẩy, kiên trì nói: “Là mấy người nam nhân mặc y phục màu đen.” Hắn khoa tay mua chân, nói: “Cao khoảng từng này, trên lưng còn ôm một bọc.”
Hắn càng nói càng trấn định, hắn nghĩ biển người mênh mông, nàng cũng không nhất định sẽ tìm được người như trong lời nói của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play