Thời tiết tháng ba, tháng tư vốn nóng. Tôn thập lang cầm theo quạt tay leo lên lầu coa nhất ở Tuy Châu, bộ dạng cười đùa cợt nhả khiến Tôn cửu lang nhíu mày lị nhíu mày. Tôn cửu lang gọi: “Thập đệ.”
“Đệ biết huynh định nói gì, nhưng đệ thích nhất cái quạt này, huynh đừng mong đệ sẽ để nó ở phòng.” Không đợi Tôn cửu lang nói, hắn lại cà lơ phất phơ: “Cửu ca, huynh có nhìn thấy người không? Kia chính là xe ngựa của Ân cô nương.”
Tôn cửu lang lập tức nhìn lại.
Trên đường cái một chiếc xe ngựa cũng không có, hắn liền quay đầu lại, thấy bộ dạng cười ngặt nghẽo của Tôn thâp lang.
Tôn cửu lang tức giận.
Tôn thập lang vội vàng cầu xin tha thứ: “Cửu ca tốt bụng, là đệ sai lầm rồi, huynh đừng tức giận, đệ chỉ là thích nhìn thấy bọ dạng tức giận này của huynh mà thôi.” Lời còn chưa dứt đã nhìn thấy Tôn cửu lang nắm tay thành quyền. Thấy vậy Tôn thập lang vội vàng kêu lên: “Cửu ca! Bây giờ là thật này!”
Tôn cửu lang trầm thấp lạnh lùng nói: “Một lần là đủ rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play