Ba, bốn tiểu đồng nối đuôi nhau đi vào, trong khoang thuyền bày một bàn thức ăn, bày bốn năm đĩa cao lương tinh tế hương sắc đủ cả, rất nhiều món mà Khương Tuyền không thể gọi thành tên. Nàng ngồi trước bàn ăn, tỏ ra hơi mất tự nhiên.
Chỗ ngồi của nàng bên cạnh A Ân, vị hầu gia đáng sợ kia ngồi ở vị trí chủ vị, nàng chỉ cần vừa giương mắt là có thể nhìn thấy hắn.
Vì vậy nàng tình nguyện giương mắt nhìn thức ăn, cũng không dám giương mắt lên nhìn hắn.
So với Khương Tuyền, A Ân lúc này trong lòng vô cùng thấp thỏm, dù nàng có vắt óc suy nghĩ cũng không nghĩ ra Trầm Trường Đường hắn rốt cuộc là suy nghĩ cái gì. Cũng lúc này, hắn chợt nói: “Ngươi gọi là Khương Tuyền?”
Khương Tuyền bị điểm danh sợ đến nỗi tay giấu dưới ống áo run lên, theo bản năng nhìn về phía A Ân.
A Ân nói: “Muội muội ta…”
Vừa mới mở miệng, hắn liền lạnh lùng liếc nàng một cái, nói: “Ta không hỏi nàng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play