“…Khẩn cầu Hầu gia thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.”
Sau đó, A Ân phục trên mặt đất, váy trắng trải dài, màu trắng như hoa ngọc lan nở rộ, ở giữa còn có từng sợi từng sợi nhụy hoa đen nhánh, che lấp đi áng sáng sớm đã từ cửa sổ chiếu vào, váy trắng tóc đen, còn có đôi tai đỏ hồng vì hầu bệnh mà chưa kíp tan đi, khiến cho Trầm Trường Đường nhìn thấy mà có chút thất thần.
Cho đến khi những vết đỏ tan đi thì hắn mới tỉnh lại, kéo dài tiếng ‘Hả’ rồi lại hỏi: “ Nếu nàng không muốn, ta sẽ không tìm nàng nữa?”
Hắn biết rõ không phải là chuyện này. A Ân thầm nghĩ vị Hầu gia này vì sao lại lằng nhằng như vậy, vì sao nàng tới đây hắn biết rất rõ, cứ phải bức chính miệng nàng nói ra mới được sao? Thế nhưng đang ở dưới mái hiên nhà người ta thì không thể không cúi đầu, huống chi mái hiên nhà này lại còn nạm vàng! Nàng nói: “Cửa hàng Hoa Trù, còn có phú thương Giang Nam, tất cả xin Hầu gia hãy thu hồi mệnh lệnh.”
Nàng vốn đã cảm thấy bất thường, có đôi khi chuyện tốt qúa nhiều không phải là trùng hợp.
Là đạo hạnh nàng quá cạn, không thể phát hiện ra ngay từ đầu.
Bọn họ phụng mệnh hành sự, chiếu đó đặc biệt tới hai tỷ muội nàng, có thể làm những chuyện đó đều là những người tinh anh, nếu thực sự tìm hiểu thì không bao lâu nữa liền biết người phía trên che chở cho các nàng là quý nhân ở Vĩnh Bình, Mục Dương Hậu. Nàng nếu hôm nay không tới, tiếp tục qua một thời gian nữa, trên dưới Cung Thành sẽ biết nàng là người có ấn ký của Mục Dương Hậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT