Thượng Quan gia vì để thuận tiện cho việc vận chuyển hạt, nên sau khi mua Đào Sơn còn đặc biệt sửa lại một cái thang đá, từ giữa sường núi xuống chân núi. Mỗi dịp đầu xuân, hai bên thang đá hoa rụng lả tả, đẹp không tả xiết. Hôm nay đã là cuối xuân đầu tháng tư, hoa đào sớm đã tàn, những chồi non đâm chồi tràn trề trên cây.
Các cô nương yêu hoa không yêu cỏ, trông thấy cây đầy quả xanh biếc như vậy dĩ nhiên không thể nhìn cây đào mà làm thơ, từ thang đá bước lên thì bước chân đa số là vội vã.
Mà lúc này A Ân đang bước trên thang đá luôn liên tục nghỉ chân, đâu có mấy dịp được quang minh chính đại mà thưởng thức vườn đào như thế chứ.
Những qủa đào xanh biếc nặng trĩu tren cây qua một thời gian nữa sẽ béo mập mê hồn, trừ bỏ thịt qủa ra, chính là những hạt đào mà nàng cực kỳ yêu thích.
Rõ ràng là quả vẫn chưa chín, nhưng A Ân lại nhìn đến nhập hồn như vậy, giống như nhìn xuyên thấu qua lớp thịt qủa, thấy được những hạt đào nho nhỏ bên trong.
Thiên địa lớn như vậy, nhưng nàng lại cảm thấy vào giờ khắc này chỉ còn dư lại nàng và hạt đào, không có những điều không vui ở nhà, cũng không có Lạc Kiều gây sự, càng không có vị Hầu gia tàn bạo, chỉ có nàng và hạt đào.
Mùi vị thật tuyệt vời, chỉ trong chớp nhoáng, nàng chỉ muốn chìm đắm ở trong đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT