Trầm Trường Đường nhẹ phất tay khiến nước trà sánh ra. Tiểu đồng nhìn thấy liền hoảng hốt cầm khăn ướt tới phủ lên chỗ bị phỏng cho hắn. Hắn ngược lại cũng không để ý mà chỉ phất tay cho tiểu đồng lui ra. Hắn hỏi: “Nàng tới nha môn.”
Ngôn Thâm gật nhẹ đầu, đáp: “Bẩm hầu gia, hiện tại Ân cô nương đang bị giam vào đại lao, thuộc hạ vốn định cho người qua đấy hỏi thăm một chút nhưng Kim đại nhân đã đi trước một bước rồi.”
Trầm Trường Đường sớm đã từ chỗ Phạm Hảo Hạch biết chuyện nhưng nàng lại không cho hắn nhúng tay vào, hắn thế nhưng không ngờ đảo mắt một cái nàng liền đem mình ra. Lao ngục lại không phải nơi tốt đẹp gì, trầm mặc một lúc hắn vẫn không thể hiểu được nàng đang muốn làm cái gì.
Ngôn Thâm lại đầy một bụng ưu sầu, hỏi: “Hầu gia, hiện tại nên làm gì bây giờ? Chúng ta thực sự không cần ra tay sao?”
Hắn đáp: “Nàng nói không cần chính là không cần, nhúng tay vào ngược lại khiến nàng mất hứng.”
Lời vừa nói ra lại khiến Ngôn Thâm thêm ưu sầu, hầu gia nhà hắn hiện tại đối với Ân cô nương chính là bảo gì nghe nấy, từ ngày gặp được Ân cô nương hầu gia nhà hắng càng ngày càng thay đổi nhiều hơn. Nếu là mấy năm trước đây có đánh chết hắn cũng không tin hầu gia nhà mình cũng sẽ có ngày như bây giờ.
Ân cô nương vừa tới liền ngậm chặt trong miệng không buông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT