Phạm Hảo Hạch theo A Ân cũng đã vài năm nên cũng hiểu tính tình nàng rất rõ ràng, ban đêm hắn ngủ không sâu, vừa nghe thấy tiếng bước chân vang lên hắn liền mở mắt, lại nhanh chóng thu thập một phen. Khi nô bộc gõ của một phen hắn liền hắng giọng, hỏi: “Đại cô nương có gì phân phó sao?”
Nô bộc đáp: Bẩm Phạm tổng quản, đại cô nương cho mời ngại ạ.”
Hắn liền gật đầu, không dám trễ nải.
Lúc này gà còn chưa dậy, bầu trời vẫn đang mờ tối, ánh sáng rạng đông vẫn đang nấp sau tầng mây, người trong viện vẫn còn chưa dậy, xung quanh trầm tĩnh như nước. Hắn bước vào sân, liền thấy mành cửa sổ mỏng manh bay phấp phới, trong phòng thế nhưng lại sáng như ban ngày.
Bụng hắn liền sáng tỏ, hắn gõ cửa một tiếng. “Đại cô nương, là ta.”
Trong phòng liền truyền tới một thanh âm dịu dàng: “Vào đi.” Hắn lên tiếng đáp lại, đẩy cửa đi vào, đúng như dự đoán, nàng vẫn là tinh thần tỉnh táo, nhìn một cái liền biết cả đêm không ngủ.
Nàng nói: “Huynh tới nhìn xem một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play