Dường như người của Ngọc Thành công chúa đã bày mấy hồi bẫy.” Đào Mẫn mơ hồ nói. Kỳ thực nàng cũng không rõ lắm, nàng chỉ là một thị tỳ nho nhỏ, chuyện có thể nghe ngóng được ở bên ngoài rất hữu hạn, đại khái là lúc ra ngoài nói chuyện cùng thị tỳ của các quý nữ khác mới biết được.
Lý Dung cười lạnh một tiếng, nói: “Có thể mắc bẫy mới kỳ lạ đấy, Ngọc Thành quá mức tự cao, Ân thị nào có thể dễ dàng mắc bẫy như vậy? Lần trước còn chê cười ta, lần này ta ngược lại lại muốn nhìn xem xem là ai xem chuyện tiếu lâm của ai.”
Lý Dung nói xong, lại tiếp: “Đi chuẩn bị một thiếp mời, đưa tới phủ công chúa, có thể xem nhìn thấy Ngọc Thành biến thành trò cười, ta nào có thể bỏ qua như vậy.”
Đào Mẫn lập tức ứng tiếng, nói: “Vâng, nô tì lập tức đi chuẩn bị.” Chưa tới một khắc đồng hồ sau, Đào Mẫn quay lại, nói: “Dung cô nương, bái thiếp nô tì đã sai người đem qua, xe ngựa cũng đã chuẩn bị xong, tùy thời liền có thể ra ngoài.”
Đào Mẫn làm việc có hiệu suất như vậy, ngược lại khiến Lý Dung lấy làm kinh ngạc.
Nàng nói: “Từ ngày từ Tuy Châu về tay nhân nhanh nhẹn lên không ít nha.”
Đào Mẫn sờ mũi cười: “Đa tạ Dung cô nương khích lệ.” Đồng thời trong lòng vô cùng cảm kích Trục Âm. Ngày đó sau khi nàng bẩm báo với Dung cô nương, cô nương cũng không để ý chuyện trong phủ nuôi thêm một người, lại nghe nói Trục Âm trù nghệ tốt liền mang nàng trở về Vĩnh Bình. Trục Âm quả thực không tệ, không chỉ có tài nấu nướng tốt, thu phục được khẩu vị kén chọn của Dung cô nương, cũng có mấy phần thông minh, lại rất biết điều, không cùng nàng tranh giành danh tiếng. Lần này cũng là có Trục Âm nhắc nhở, nàng mới có thể xử lý mọi chuyện nhanh chóng như vậy, còn được Dung cô nương khen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play